14/3/15

Yêu một người chuyển giới




Bài viết được thực hiện bởi Trans Guys VN. Vui lòng ghi rõ nguồn http://transguysvn.blogspot.com khi sử dụng thông tin từ trang này.


Liam và Marisa

Khi Marisa Carroll gặp Liam lần đầu tại một quán cafe, cô không hề biết rằng mình sẽ trở thành một phần trong cuộc hành trình "đổi đời" của anh. 

Biết tất tần tật mọi thứ về chuyện yêu đương, hẹn hò qua những bộ phim teen như "The O.C." hay "Gossip Girl", Marisa sẵn sàng làm những điều điên rồ vì tình yêu. Nhưng giúp đỡ người đàn ông của mình trong quá trình chuyển giới từ nữ sang nam hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của cô.


"Tôi gặp Liam lần đầu trong một quán cafe tại Bronx ba năm trước. Khi anh ấy bắt chuyện, tôi đã bị cuốn hút bởi nét chân chất cũng như nụ cười răng thưa đáng yêu. "Anh tên gì vậy?", tôi hỏi. Giọng chậm rãi của anh bỗng trở nên vội vã: "Liam, nhưng chỉ mới đây thôi vì anh đang trong quá trình chuyển giới - anh là một người chuyển giới. Anh sinh ra là nữ nhưng anh luôn biết mình là nam. Em có thấy sao không?". Chỉ nhìn thôi thì tôi sẽ không bao giờ biết về quá khứ của anh. "Tất nhiên là không sao rồi", tôi nói, cố thể hiện cái tư tưởng cởi mở cũng như cả mấy năm trời mài quần trong các lớp học giới tính. Nhưng thực sự thì tôi không tự tin như vậy. Tôi từng gặp nhiều người chuyển giới nhưng Liam là người đầu tiên công khai với tôi một cách trực tiếp. Tôi có cảm giác như mình vừa được đưa cho một quả lựu đạn - không phải những lời thú nhận như thế này đáng lẽ sẽ gây sốc hay sao?

"Anh có thể kể cho em nghe được không?", tôi hỏi. Mắt anh sáng lên. Từ bề ngoài, tôi đã là một người đáng tin cậy. Anh ấy kể cho tôi những thứ cơ bản như anh chưa bao giờ cảm thấy mình là một người phụ nữ và cũng chưa bao giờ cố tỏ ra nữ tính. Ở trung học, anh biến thân hình 1m85 của mình trở nên đô con với việc tập thể hình và thực phẩm bổ sung. Anh chơi những môn thể thao đòi hỏi nhiều thể lực, làm những công việc nặng và tập cho giọng trầm hơn. Giờ đây khi đã trưởng thành, cuối cùng anh cũng có thể sống như một người đàn ông. Đối với anh đó là được sử dụng một cái tên mới và mặc áo bó ngực - một chiếc áo chật bên trong - để chèn ngực xuống. "Rất ấn tượng. Còn em thì đến chuyện thử một kiểu tóc mới em cũng không làm nổi", tôi đùa. Thực sự là tôi rất ấn tượng với việc "F5" bản thân hoàn toàn như vậy. Tôi cảm thấy mình bị cuốn hút bởi sự thật thà của Liam. Vậy nên khi anh ấy mời tôi ăn trưa, tôi đã đồng ý. Có thể chúng tôi sẽ trở thành bạn.

Thứ Hai tuần sau đó, chúng tôi gặp nhau tại một quán cafe ngay gần căn hộ nơi tôi sống. Trong suốt hai giờ đồng hồ, chúng tôi đã nói hết từ chính trị đến những chương trình TV chán ốm, việc tôi nhớ quê nhà ở Chicago thế nào và cả giấc mơ được làm một nhà bảo vệ pháp lý cho những người chuyển giới của anh ấy. Tôi đã không nhận ra rằng Liam coi đây là một buổi hẹn hò cho đến khi anh ấy đưa tôi về nhà. Đứng trước căn hộ của tôi, anh ấy nhìn vào mắt tôi và chờ đợi một nụ hôn. Tôi định chỉ bắt tay nhưng cái ôm bất chợt của anh đã chặn đứng dòng suy nghĩ của tôi. Cái chạm của anh khiến tôi cảm thấy như có một luồng điện chạy qua. "Gặp em lần sau", anh cười rồi bước đi.

Bị bất ngờ, tôi bước nhanh lên cầu thang. Tôi không hề nghĩ anh sẽ tấn công tôi và càng không mong đợi tôi sẽ thấy thích. Tôi là một người dị tính - điều đó không cần phải tranh cãi. Tôi chưa bao giờ hẹn hò một người phụ nữ chứ đừng nói là một người chuyển giới nam. Và tôi không biết phải từ chối Liam thế nào mà không nhắc đến lý do bộ phận sinh dục của anh ấy: "Em rất tiếc nhưng nếu anh sinh ra là con trai thì em sẽ hoàn toàn đồng ý nhưng...?" Không đơn giản như những đặc điểm cá nhân mà tôi vẫn thường sử dụng để phân biệt các anh chàng mà tôi từng hẹn hò ("Anh chàng chuyên phê phán Rock", "Anh chàng có thể đã có bạn gái rồi"). Là người chuyển giới không phải một đề tài buồn cười để mà tôi có thể buôn với mấy cô bạn trong các bữa ăn. Vậy nhưng tôi vẫn cứ nghĩ về việc chúng tôi cùng lên giường và nói "Anh muốn làm cách nào em cũng sẽ thử". Tôi gọi đó là gì bây giờ: tình-dục-thế-nào-cũng-được chăng?

Đến cuối tuần, tôi đã không làm chủ được mình và mời anh ấy đến nhà. Trong một đêm tháng riêng ấm áp bất thường, chúng tôi ngồi cạnh nhau bên cửa thoát hiểm của tòa nhà, nơi tôi cảm thấy thoải mái để kể với anh cả những chuyện tôi chưa từng nói với hội bạn thân, như chuyện tôi đã cố gắng để tỉnh táo như thế nào vào năm ngoái. Còn anh kể với tôi về việc lớn lên trong một gia đình nghiêm khắc, về việc công khai với họ đã khó khăn như thế nào và việc họ đã từ mặt anh ngay sau đó. Anh nói anh muốn bắt đầu thực hiện liệu pháp thay thế hormone - tiêm testosterone hàng tuần - ngay khi có thể và phẫu thuật ngực.

Khi chúng tôi trò chuyện, việc anh ấy là ai bỗng nhiên không còn là một trở ngại nữa. Thay vào đó, tôi cảm thấy nó chỉ như một phần của anh ấy, như tia sáng vàng trong mắt trái của anh hay hình xăm mỏ neo bên vai trái của anh. Đâu đó trong một lúc yên lặng giữa các câu chuyện, anh bỗng nhoài người sang và hôn tôi. Khi anh ngừng lại, tôi thấy hụt hẫng. Tôi không muốn anh ngừng lại. Và ngay chính lúc ấy, bao nhiêu nỗi sợ hãi, lo lắng về giới tính của anh bỗng biến mất.

Trước khi tôi có thể nghĩ thông, tôi đã hẹn hò với một anh chàng chuyển giới. Đáng lẽ tôi đã phải bối rối, tự hỏi bản thân xem mối quan hệ mới này mang ý nghĩa thế nào đối với xu hướng tính dục của tôi. Thế nhưng tôi hoàn toàn không cảm thấy như vậy. Tôi quá yêu anh để có thể suy nghĩ về điều đó một cách lý trí. Tôi không thể tưởng tượng được việc chúng tôi sẽ không ở bên nhau, tôi cũng chẳng lo lắng gì về việc tôi sẽ bị thu hút bởi ai nếu chuyện tình cảm của chúng tôi không thành.

Ban đầu, tôi không muốn kể cho bất cứ ai cả. Chỉ riêng việc tôi yêu say đắm Liam thôi cũng đã đủ là một vấn đề to rồi. Không phải việc anh ấy là người chuyển giới sẽ khiến mọi người đưa ra những câu hỏi quá riêng tư, không phù hợp hay sao? Sau khi cô-bạn-cùng-phòng-sau-này chất vấn tôi về việc cứ dính "một anh chàng nào đó", cô ấy ngạc nhiên về việc tôi hẹn hò một người không thuộc tuýp thường xuyên của tôi (những anh chàng rapper Indie và những anh chàng thích nấu bia trong bồn tắm) hơn là việc biết anh ấy là người chuyển giới, nhưng cô ấy hoàn toàn ủng hộ chúng tôi. Gia đình tôi cũng vậy - sau những bối rối ban đầu về việc chính xác thì "người chuyển giới" là như thế nào.

Khi những trở ngại ban đầu trong mối quan hệ đã qua đi, tôi mới bắt đầu nghĩ về việc tất cả những điều đang diễn ra này có ý nghĩa như thế nào. Tôi nhận ra rằng tôi không bị hấp dẫn bởi "nam giới" theo định nghĩa trong những cuốn sách về cơ thể học. Tôi bị thu hút bởi nét nam tính, sự nam tính, thứ mà Liam có thừa. Tôi thích việc được nằm gọn giữa đôi bờ vai rộng của anh, được anh kéo ghế cho khi vào nhà hàng. Tôi đùa rằng mình đang có trong tay một "của hiếm": một anh bạn trai vừa có thể làm những việc nặng, lại vừa có thể cảm thông với những ngày "đèn đỏ" của tôi.

Hẹn hò với một anh chàng đang trong quá trình chuyển giới đồng nghĩa với việc cam kết gắn bó với một "đối tượng thay đổi liên tục". Khi bắt đầu thực hiện liệu pháp thay thế hormone, cơ thể và tính cách anh ấy đôi khi thay đổi với tốc độ chóng mặt: gương mặt quen thuộc của anh gầy đi và bắt đầu trở nên "lông lá", nhu cầu tình dục của anh ấy tăng mạnh, giọng nói trầm hơn, cơ bắp mới xuất hiện mỗi ngày. Ban đầu tôi lo lắng rằng sự thay đổi của anh ấy sẽ làm ảnh hưởng đến tình yêu của chúng tôi. Nhưng sau một cuộc nói chuyện dài tới 3h sáng với anh ấy về những nỗi sợ của bản thân, tôi nhận ra rằng dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra trong quá trình chuyển giới này, tình yêu của chúng tôi cũng sẽ không thay đổi. Vì vậy nên khi anh ấy cầu hôn tôi vào mùa thu năm ngoái, tôi đã nói đồng ý, sẵn sàng đón đợi những điều mà chính tôi cũng không biết. Không phải đó là ý nghĩa của hôn nhân đối với tất cả mọi người hay sao: cam kết gắn bó với một tương lai mà mình cũng không biết rõ? Tương lai của chúng tôi có thể hơi xám xịt so với những cặp đôi khác nhưng tôi đã sẵn sàng để bị bất ngờ bởi những điều sẽ đến phía trước.

Nguồn: MarieClaire